Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 11, 2024

Thư Viện Của Thời Gian

Mình cứ mãi trăn trở, mãi nghĩ ngợi về những chuyện đã qua, nhưng rồi rốt cuộc, mọi thứ cũng sẽ phai mờ theo thời gian, như những vệt mưa trong ký ức chẳng thể giữ lại. 🌧️ Người ta thường bảo rằng những ai sống mãi với quá khứ là những người biết trân trọng thời gian, biết nâng niu từng khoảnh khắc, và giữ chúng lại trong những trang sách vô hình, như những cuốn sách quý giá trong một thư viện bí ẩn. 📚 Và cũng chính bản thân họ trở thành những thủ thư khó tính, luôn gìn giữ ký ức như một bảo vật, chăm sóc từng trang sách cẩn thận, không để bất kỳ điều gì lọt khỏi tầm tay. Mỗi cuốn sách là một mảnh ghép của cuộc đời họ, là những dấu vết không thể xoá nhoà. Nhưng tôi không muốn mình trở thành một trong những người đó, lang thang suốt đời trong một thư viện đầy những cuốn sách mờ phai, những trang giấy đã bạc màu, phủ đầy bụi theo thời gian, nơi mà chỉ mình tôi đơn độc, lạc lõng, một mình giữa vô vàn những ký ức đã cũ. Không một ai đến thăm, không một ai nhớ, chỉ có tôi với những góc tố...

BẠN CÓ ĐANG CẦN "CHỮA LÀNH"

Mình cứ hay vui miệng nói rằng: "Tao muốn đi chữa quá" haha! Mình nghĩ đôi khi, đừng quá nhạy cảm với cụm từ “chữa lành” nha! Thật ra, có những người chưa bao giờ phải đối diện với cảm giác kiệt sức, khi tinh thần bị xé nát từng chút một, khi mỗi ngày chỉ còn lại sự rỗng tuếch, nặng nề. Họ sẽ không thể hiểu, sẽ chẳng bao giờ cảm nhận được cái sự cần thiết phải “chữa lành” sâu sắc như thế nào đâu. Nhưng nếu bạn đã từng trải qua rồi, bạn sẽ hiểu, sẽ cảm nhận được tầm quan trọng của việc chữa lành này. Vậy thì, chữa lành thực sự là gì? 🤔 Chữa lành có thể chỉ là những phút giây yên tĩnh, khi ta dừng lại và cho phép bản thân nghỉ ngơi giữa sự hối hả của cuộc sống. 🌿 Đó là lúc ta lắng nghe chính mình, để cảm nhận xem những gì đang diễn ra trong lòng. Đôi khi chỉ cần chút thời gian để thở, để nhìn lại và tự hỏi mình muốn gì, rồi tiếp tục bước đi mà không cảm thấy choáng ngợp hay mất phương hướng. 💭 Chữa lành cũng có thể là việc chậm lại một nhịp, ngồi nghe một bản nhạc nhẹ nhàng,...

HẠNH PHÚC TỪ NHỮNG ĐIỀU BÉ NHỎ

Này cậu ơi,.... Cậu có bao giờ nghĩ xem cuộc sống trong mắt người ta ra sao không? Chứ với mình, nó giống như một món mix vị ngọt ngào từ mấy điều nhỏ nhặt và giản dị vậy đó 🌱. Chẳng cần gì to tát đâu, đôi khi chỉ mấy khoảnh khắc vu vơ thôi cũng đủ làm trái tim ta thấy như được sạc pin đầy rồi. Như là cảm giác khi được ôm thật chặt, áp vào lưng ai đó ấm ơi là ấm, hay cái xoa đầu nhẹ như cơn gió của mẹ hồi nhỏ xíu 🫂. Ui chao, mấy khoảnh khắc ấy vừa đơn giản vừa xịn xò đến nỗi mình có thể nằm nghĩ cả ngày không chán. Còn chuyện này nữa, đừng cười nha, mình mê thư tay lắm ✉️. Đúng rồi đó, cái món cổ lỗ sĩ mà chẳng ai còn viết ấy. Nhưng mà này, chẳng gì sánh nổi với cảm giác mở một lá thư viết tay và thấy từng dòng chữ được vẽ lên như nét họa đầy tình cảm. Bây giờ ai ai cũng chat chit, email vun vút như tên lửa, thì cái lá thư kia như một ông hoàng điềm đạm, mang theo hơi thở ấm áp từ thời tổ tiên gửi vào hiện tại. Tự tay mình viết một lá thư thôi mà chọn từng chữ như thi tuyển hoa hậu c...