CHÊNH VÊNH TUỔI 20

Chênh vênh tuổi 20 với mình là một cảm giác khó tả.

Đó là khi mình đứng ở ranh giới giữa những ngày tháng ngây thơ và một thế giới người lớn đầy trách nhiệm. Mình không còn vô tư như thời học trò, nhưng cũng chưa đủ trưởng thành để hiểu rõ về bản thân và những điều mình thực sự muốn. Mọi thứ thay đổi nhanh đến mức đôi khi mình cảm thấy bị cuốn vào vòng xoáy của những câu hỏi, những hoài nghi, và cả nỗi sợ hãi.

Tuổi 20 của mình không chỉ là những ngày trên giảng đường, những kỳ thi căng thẳng hay những buổi tụ tập cùng bạn bè nữa. Giờ đây, những câu hỏi về tương lai, sự nghiệp, và giá trị bản thân cứ lẩn quẩn trong đầu: “Mình sẽ làm gì tiếp theo?”, “Mình có giỏi điều gì không?”, “Liệu mình có đang đi đúng đường hay không?” Đứng trước sự rộng lớn của thế giới, mình không thể tránh khỏi cảm giác nhỏ bé và lạc lõng.

Có những ngày mình ngồi hàng giờ, chỉ để nghĩ xem bản thân thực sự muốn gì, nhưng cuối cùng vẫn không tìm được câu trả lời rõ ràng. Có những đêm mình trằn trọc không ngủ được, suy nghĩ về sự nghiệp, trách nhiệm, và áp lực thành công đè nặng trên vai. Nhìn xung quanh, mình thấy bạn bè dường như đã biết rõ con đường mình đi, hoặc ít nhất là họ đã bắt đầu làm một điều gì đó. Trong khi đó, mình vẫn loay hoay, vẫn tự hỏi: “Tại sao mình cứ mãi giậm chân tại chỗ?”

Mình nhận ra chênh vênh tuổi 20 không chỉ là cảm giác hoang mang mà còn là một cuộc chiến nội tâm. Có lúc mình tự trách bản thân vì không đủ cố gắng, không đủ giỏi giang; có lúc mình muốn từ bỏ tất cả để trốn tránh áp lực. Đôi khi, những ước mơ từng vẽ ra lại trở nên quá xa vời, và mình bắt đầu nghi ngờ liệu con đường mình chọn có đúng đắn không. Cuộc đời không có sẵn bản đồ dẫn đường, điều đó làm mình sợ hãi hơn bất cứ điều gì.

Thế nhưng, mình cũng hiểu rằng những nỗi sợ hãi này là một phần không thể thiếu của tuổi trẻ. Nếu không có những lần hoang mang, mình sẽ không biết cách tìm ra con đường riêng. Nếu không trải qua cảm giác thất bại, mình sẽ chẳng học được những bài học quý giá. Chênh vênh chính là cơ hội để mình đứng vững trước khó khăn, để tự trả lời những câu hỏi lớn của cuộc đời.

Mình đã tự nhắc nhở bản thân rằng: Không cần phải hoàn hảo ngay từ đầu. Không ai sinh ra đã biết chính xác mình muốn làm gì hay sẽ trở thành ai trong tương lai. Tuổi 20 là giai đoạn để mình khám phá và trải nghiệm, không phải để đạt được tất cả. Sai lầm, thử thách, hay thất bại, tất cả đều góp phần tạo nên mình của ngày mai.

Nếu cảm thấy mông lung, mình quyết định bắt đầu từ những điều nhỏ nhất. Không cần phải tìm ra đích đến ngay lập tức, mà chỉ cần tập trung học hỏi, trau dồi bản thân và thử nghiệm. Có thể hôm nay mình chưa biết mình thích gì, nhưng mình tin rằng chỉ cần dám thử, dám bước, mình sẽ dần tìm ra câu trả lời.

Mình nhận ra những người giỏi giang mà mình ngưỡng mộ cũng từng có lúc lạc lối, cũng từng đứng trước những câu hỏi không lời giải như mình. Sự khác biệt là họ đã không từ bỏ. Họ kiên trì tiến về phía trước, từng bước, từng bước một. Và mình cũng có thể làm được điều đó.

Vì thế, mình chọn cho bản thân thêm thời gian. Mình không để những áp lực hay sự so sánh làm mình chùn bước. Cuộc sống là một hành trình dài, và tuổi 20 chỉ là khởi đầu. Mình tin rằng mọi nỗ lực mình bỏ ra hôm nay, mọi trải nghiệm mình tích lũy sẽ là nền tảng để mình xây dựng một tương lai vững chắc.

Chênh vênh tuổi 20, với mình, không chỉ là thử thách mà còn là cơ hội để trưởng thành, để khám phá bản thân. Dù đôi khi mình cảm thấy mệt mỏi hay muốn bỏ cuộc, mình luôn tự nhắc nhở rằng: “Mọi nỗ lực đều sẽ được đền đáp xứng đáng.”💛😰

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

BẢN NHẠC LẶNG GIỮA TIM NGƯỜI TRẺ

THẬT-?

BƯỚC TIẾP HAY LÀ SẼ.....